$809
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của windows 7. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ windows 7.Tại phiên họp thường niên lần thứ 57 diễn ra tại Manila (Philippines), Ủy ban Bão quốc tế đã thảo luận và chấp thuận đề xuất của các quốc gia về việc loại bỏ tên bão đã gây ảnh hưởng đến cộng đồng là 2 cơn bão Trà Mi và bão Yagi.Cơn bão Trami (bão Trà Mi) do Việt Nam đặt tên, đã gây ảnh hưởng nặng nề đến các địa phương của Philippinnes; cơn bão Yagi (do Nhật Bản đặt tên) đã gây thiệt hại nặng nề đối với các tỉnh phía bắc Việt Nam hồi tháng 9.2024, tên cơn bão này được 3 nước Việt Nam, Trung Quốc và Philippines đề xuất loại bỏ.Ông Hoàng Đức Cường, Phó cục trưởng Tổng cục Khí tượng thủy văn (Bộ TN-MT), cho biết theo thông lệ, các nước thành viên (14 nước trong khu vực chịu ảnh hưởng của bão ở Thái Bình Dương) sẽ cung cấp 10 tên để sử dụng xoay vòng, đặt tên cho các cơn bão.Trong một số trường hợp, các cơn bão được đặt tên gây thiệt hại nặng nề đến các nước thành viên thì họ có thể đề xuất không dùng tên cơn bão đó nữa và đổi sang tên khác. Đây là sự chia sẻ với các nước thành viên trong cộng đồng khi bị ảnh hưởng nặng nề bởi cơn bão gây ra. Trong trường hợp tên bão không bị loại ra khỏi danh sách thì sẽ được đặt lại theo chu kỳ, khi được dùng lại sẽ gợi lại tâm lý đau thương với người dân các nước bị thiệt hại.Tổng cục Khí tượng thủy văn (Bộ TN-MT) cho hay, bão có nhiều cách gọi khác nhau tùy thuộc vào khu vực phát sinh bão. Các cơn bão hình thành trên Đại Tây Dương gọi là "Hurricanes". Trong khi bão hình thành trên Thái Bình Dương gọi là "Typhoon"; bão hình thành trên Ấn Độ Dương gọi là "Tropical Cyclones".Các cơn bão có thể tồn tại trên biển trung bình từ 7 - 8 ngày hoặc lâu hơn. Trên cùng một khu vực, cùng một thời gian có thể có từ 2 - 3 cơn bão tồn tại, thậm chí có thể nhiều hơn. Vì vậy, việc đặt tên cho các cơn bão để tránh nhầm lẫn trong việc đưa ra các thông tin về từng cơn bão.Các cơn bão trên khu vực tây bắc Thái Bình Dương (bao gồm cả Biển Đông của Việt Nam) được đặt tên theo tên phụ nữ chính thức bắt đầu từ năm 1945, đến năm 1979 thì sử dụng cả tên của nam giới.Từ ngày 1.1.2000, các cơn bão ở tây bắc Thái Bình Dương được đặt tên theo danh sách các tên mới rất khác nhau. Các tên mới được bổ sung gồm các tên do 14 nước và vùng lãnh thổ thuộc khu vực châu Á - Thái Bình Dương là thành viên Ủy ban Bão của Tổ chức Khí tượng thế giới đề xuất.Trong đó, mỗi thành viên cung cấp 10 tên, tạo thành danh sách 140 tên bão. Từ đây, rất ít tên bão là tên riêng của người mà phần lớn là tên các loài hoa, các loài chim, các loài cây cỏ, các động vật và thậm chí là tên các món ăn.Cạnh đó, danh sách tên bão không được sắp xếp theo thứ tự các chữ cái mà sắp xếp theo thứ tự chữ cái của tên các nước đề xuất tên. Đặc biệt, sau một vài năm tổng kết, với các cơn bão gây ra thiệt hại nặng nề cho các nước đề xuất tên thì tên các cơn bão đó sẽ được đưa ra khỏi danh sách tên bão và được thay thế bằng một tên mới. Do vậy, danh sách tên bão không cố định và có bổ sung.10 tên cơn bão được Việt Nam đề xuất gồm: Sontinh (Sơn Tinh), Comay (Cỏ May), Bavi (Ba Vì), Lucbinh (Lục Bình), Sonca (Sơn Ca), Trami (Trà Mi), Halong (Hạ Long), Banglang (Bằng Lăng), Songda (Sông Đà), Saola (Sao La). Trong đó, bão Trà Mi đã bị xóa tên và bão Sao La đổi tên thành Sao Biển. ️
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của windows 7. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ windows 7.Theo Hội đồng phim Hàn Quốc, bộ phim Bogota: City of the Lost chỉ có được 336.348 lượt khán giả (dữ liệu được tính đến ngày 7.1) trong tuần đầu tiên ra mắt. Tác phẩm đang đứng thứ 3 trên bảng xếp hạng doanh thu phòng vé xứ kim chi, xếp dưới Harbin và Firefighters, trong khi hai bộ phim này đã công chiếu từ trước. Dựa trên tình hình hiện tại, nhà sản xuất Bogota: City of the Lost đối mặt với nguy cơ bị thua lỗ nặng nề. Bởi phim có điểm hòa vốn là 3 triệu lượt khán giả.Bogota: City of the Lost lấy bối cảnh sau cuộc khủng hoảng tài chính châu Á tàn phá nền kinh tế Hàn Quốc vào cuối thập niên 1990. Phim kể về Guk Hee (Song Joong Ki đóng), một người đàn ông sau cuộc khủng hoảng đã đến Bogota (thủ đô của Colombia) với những hy vọng mới.Để tồn tại ở đất nước xa lạ này, Guk Hee làm việc chăm chỉ cho ông Park (Kwon Hae Hyo), một nhân vật chủ chốt của cộng đồng người Hàn Quốc ở Bogota. Trong một lần buôn lậu cho ông Park, Guk Hee bất chấp liều mạng. Điều này cũng khiến anh gặp rắc rối với nhân viên hải quan Soo Young (Lee Hee Jun).Đứa con tinh thần của đạo diễn Kim Seong Je bấm máy vào cuối năm 2019 - đầu năm 2020. Tuy nhiên, do ảnh hưởng từ dịch bệnh, công tác sản xuất không ít lần phải trì hoãn, dẫn đến tình cảnh phim "đắp chiếu" suốt gần 4 năm, gây ra thiệt hại lớn về kinh tế lẫn công sức của ê kíp. Cuối cùng, Bogota: City of the Lost cũng được đến với khán giả từ ngày 31.12, nhưng không đạt được thành tích khả quan. Ngoài tình hình doanh thu phòng vé ảm đạm, chất lượng Bogota: City of the Lost chịu nhiều chỉ trích. Phim bị chê có kịch bản rời rạc, lê thê, đặt ra rất nhiều vấn đề nhưng không giải quyết tới nơi tới chốn, không mang lại sự hồi hộp nào… Riêng Song Joong Ki cũng hứng "gạch đá" là gượng ép, một màu. Đặc biệt, đây là lần thứ hai liên tiếp Song Joong Ki thất bại trên màn ảnh rộng. Trước đó, Đường cùng (Hopeless) có sự tham gia của anh cũng chỉ thu hút được 260.000 lượt người xem đến rạp khi chiếu vào tháng 10.2023. Những con số đáng thất vọng trên đã dấy lên cuộc thảo luận xoay quanh phong độ của Song Joong Ki tại lĩnh vực điện ảnh. Nhiều cư dân mạng Hàn Quốc nhận định một trong những nguyên nhân khiến sự nghiệp của ngôi sao Hàn 40 tuổi này đi xuống là do liên tục chọn dự án điện ảnh có nội dung nhàm chán, kén khán giả. "Phim điện ảnh có Song Joong Ki thường buồn tẻ lắm", một bình luận gây chú ý.Bên cạnh đó, nhiều ý kiến khác lại cho rằng diễn xuất của sao phim Hậu duệ mặt trời ngày càng kém: "Tôi không còn kỳ vọng gì vào Song Joong Ki nữa. Kỹ năng diễn xuất của anh ấy đã giảm sút rồi", "Thành thật mà nói thì nghe tên Song Joong Ki khiến tôi càng không hứng thú vào bộ phim đó", "Diễn xuất của cậu ta tệ quá", "Tôi thậm chí còn không còn tò mò về cách Song Joong Ki sẽ thể hiện một vai diễn nữa. Bất kể anh ấy làm gì đều cảm giác như luôn đóng cùng một dạng nhân vật vậy"… Số khác cho rằng Song Joong Ki chỉ hợp với phim truyền hình. Trong khi đó, không ít khán giả lại cho rằng đây chỉ là những bước thụt lùi tạm thời của Song Joong Ki vì "không có bất kỳ diễn viên nào luôn luôn thành công cả. Rồi sau này anh ấy sẽ lại có một dự án ăn khách mà thôi". ️
Khi ấy bến xe chưa hoạt động, chỉ có 3 tuyến xe buýt chạy đến nơi là 55, 76 và 93. Metro còn dang dở, ga cuối chỉ mới "khung sườn", chưa có mái che... Nhưng đứng bên dưới nhìn lên đường tàu điện tôi hình dung một sự sắp xếp khá hợp lý của hai nơi: nhà ga cuối cùng của metro và Bến xe Miền Đông (mới).Chiều ấy, tôi đi bộ một vòng khắp bến xe rộng bát ngát và đẹp, nhìn bao quát chẳng kém các bến xe ở Singapore hay ở Kuala Lumpur tôi đã từng đi, có khi còn đẹp hơn vì mới. Album hình tôi chụp hôm đó khá chi tiết khi xe qua những con đường mà tôi thấy có điểm gì đặc biệt ghi nhớ như cái tháp điều áp ở gần cầu Điện Biên Phủ... Và trên cao, đường metro chưa có gì lắm. Tôi mơ một ngày cho tôi "điền vào chỗ trống" có đoàn tàu trên những bức hình này.Để rồi bốn năm sau cũng ngẫu hứng, tôi ra khỏi nhà với ý định lượt đi sẽ đi lại tuyến buýt đó và lượt về tôi đi metro để tận hưởng cái cảm giác "điền vào chỗ trống" cho những tấm hình cũ.Đang mùa thành phố cây xanh lá và mùa rộn ràng của nhiều loại hoa như sứ, điệp vàng, lim xẹt, giáng hương, kèn hồng... bên đường thật đẹp, tràn đầy sức sống.Cái khác đầu tiên thấy được là tháp điều áp ở Điện Biên Phủ không còn màu xi măng như năm xưa mà được sơn hai màu trắng xanh. Tháp này và tháp ở Nhà máy nước Thủ Đức được xây dựng cùng lúc vào năm 1960. Lúc đó, tháp có tên gọi là Surge Tower (tháp trào), còn người dân Sài Gòn xưa thì quen gọi là "tháp phi thuyền Apollo". Nó khiến tôi nhớ một thời trường tôi học gần Nhà máy nước Thủ Đức. Vào buổi trưa đúng 12 giờ có tiếng còi hụ thật to, sinh viên học buổi sáng thì tan lớp rồi vào căng tin lấy cơm trưa; lớp học buổi chiều lục tục chuẩn bị lên lớp - những người cùng thế hệ tôi thời ấy chắc không thể nào quên. Tôi không biết bây giờ có còn tiếng còi hụ nữa không, thời tôi học đã qua gần nửa thế kỷ rồi!Chợ Thủ Đức vẫn như ngày nào tôi tuổi hai mươi, từ chợ tôi đạp xe qua mấy con dốc mới lên đến trường. Cũng một thời khó quên.Và kìa, đoàn tàu xinh xắn hiện ra ở đường trên cao vào nhà ga cuối cùng là Bến xe Miền Đông. Tôi phải thú thật, có một cảm giác thật khó tả trong tôi khi hình dung lại bốn năm trước mình đã qua đây nhìn lên cao với ước mơ được chụp những tấm hình "điền vào chỗ trống".Từ chỗ xe buýt ngừng, đường đi toàn bộ có mái che, đúng nghĩa "mưa không tới mặt, nắng không tới đầu". Bến xe đẹp, rộng rãi nhưng vắng khách dù xe đi về các tỉnh miền Đông và cả miền Tây. Có bảng điện tử lịch xe chạy, tiện nghi hơn nhiều các bến xe cũ, cảm giác này khá dễ chịu.Tôi hỏi chuyện hai người khách, ngẫu nhiên sao họ đều về miền Tây, một người đi Cần Thơ, một người về Cao Lãnh. Chị đi Cao Lãnh nói với tôi rằng, nếu chị ra Bến xe Miền Tây, xe về Cao Lãnh sẽ dừng trước nhà chị, nhưng vì chị mang đồ cồng kềnh đi từ Suối Tiên nên ra đây cho tiện. Có chút bất tiện là đi từ bến xe này, đến Cao Lãnh phải đi xe trung chuyển về nhà. Hai tuyến xe cùng về Cao Lãnh nhưng chạy khác đường.Tôi lòng vòng một lát rồi sang nhà ga metro trở về.Tôi xuống nhà ga Bến Thành và lên cửa số 3 là ngay chợ. Cái cảm giác như mình vừa đi một tour du lịch ngắn nào đó là có thật. Và thấy vui khi chính mình được nhìn lại sự thay đổi nhỏ của thành phố trong bốn năm từ một kỷ niệm lưu trên Facebook. ️
"Mình thấy nước long nhãn không quá đặc sắc, cầu kỳ so với những thức uống khác. Điểm đặc biệt là khi uống vào sẽ ngửi được mùi thơm nhè nhẹ của sen, vị thanh dịu, không ngọt gắt cổ họng", Nhi nói.️